NOVAK DJOKOVIC – KẺ PHẢN DIỆN VĨ ĐẠI

Nếu phải kể tên một tay vợt bị ghét nhất trong lịch sử, không khó để cái tên Novak Djokovic xuất hiện đầu tiên trong đầu người hâm mộ. Nhưng trớ trêu thay, chính người đàn ông ấy lại là kẻ thống trị, là người khuất phục mọi huyền thoại, là kẻ viết lại lịch…

Nếu phải kể tên một tay vợt bị ghét nhất trong lịch sử, không khó để cái tên Novak Djokovic xuất hiện đầu tiên trong đầu người hâm mộ. Nhưng trớ trêu thay, chính người đàn ông ấy lại là kẻ thống trị, là người khuất phục mọi huyền thoại, là kẻ viết lại lịch sử quần vợt bằng cả máu, nước mắt và sự lì lợm đến tàn nhẫn.

Rất nhiều thống kê và bài báo cho thấy anh là người bị la ó nhiều nhất trong lịch sử quần vợt, và anh đã từng nói:

“Càng bị ghét, tôi càng mạnh. Cổ vũ hay la ó đều là năng lượng, và tôi biết cách chuyển hóa nó.”
Novak Djokovic

Hình ảnh Djoker xé toạc áo sau chiến thắng kịch tính trước tay vợt tài năng Carlos Alcaraz tại trận chung kết Cincinnati Masters với tỷ số 5-7 7-6 (7) 7-6 (4).

TÔI CẢM GIÁC TÔI LÀ KẺ PHÁ HỎNG BỮA TIỆC

Djokovic đã từng nói như vậy tại Wimbledon năm 2019.

Nếu như Federer là hiện thân của vẻ đẹp, sự hào hoa lịch lãm của một chàng lãng tử đến từ Thụy Sĩ. Còn Nadal thì lại là biểu tượng của sức chiến đấu mạnh mẽ, tinh thần của một võ sỹ đấu bò Tây Ban Nha.

Thì Djokovic – một kẻ xuất thân từ Serbia một đất nước thường bị gắn với hình ảnh bạo lực, dân tộc cực đoan, và xung đột xuất hiện, phá vỡ thế lưỡng long tranh bá ấy bằng sự lì lợm, không khuất phục, cá tính mạnh và… dám đánh bại cả hai thần tượng của thế giới.

“Càng bị ghét, tôi càng mạnh. Cổ vũ hay la ó đều là năng lượng, và tôi biết cách chuyển hóa nó.”

KẺ KHÔNG SỢ HÃI – VÌ TUỔI THƠ KHÔNG CHO PHÉP ANH BIẾT SỢ

Novak Djokovic sinh ngày 22/5/1987 tại Belgrade, Serbia, khi đất nước này còn thuộc Nam Tư cũ.
Thời thơ ấu của anh chìm trong khói lửa, bom đạn và tiếng còi báo động của cuộc chiến tranh Balkan – một trong những giai đoạn đẫm máu nhất châu Âu hiện đại.

Năm 1999, khi Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) ném bom xuống Belgrade, Djokovic mới 12 tuổi. Mỗi ngày, cậu bé ấy phải chạy vào hầm trú ẩn, nghe tiếng nổ rền vang bên tai, không biết liệu ngày mai mình còn sống để ra sân đánh bóng hay không.

Dù sống trong khủng hoảng, Djokovic vẫn giữ đam mê tennis mãnh liệt. Khi sân bãi bị phá hủy, cậu tập dưới tầng hầm, đánh bóng vào tường, luyện thể lực bằng đá nặng và cát – những gì có thể tìm thấy giữa hoang tàn.

Huấn luyện viên đầu tiên của Djokovic – bà Jelena Genčić, từng nói:

“Tôi chưa từng thấy đứa trẻ nào nghiêm túc và kiên cường như vậy. Khi mọi người sợ hãi vì bom, nó chỉ muốn tập luyện.”

Không có tiền, không có điều kiện, gia đình Djokovic đã bán cả cửa hàng pizza để đưa con trai theo đuổi con đường thể thao chuyên nghiệp. Họ sống tằn tiện, vay nợ, chỉ mong một ngày cái tên Novak sẽ vang xa.

DANH HIỆU ĐẦU TIÊN CỦA NOLE VÀ SỰ BẮT ĐẦU CỦA MỘT KỶ NGUYÊN MỚI

Trong thế giới quần vợt, không thiếu những ngôi sao chợt lóe sáng rồi lụi tàn.
Nhiều tay vợt từng gây chấn động với một danh hiệu ATP đầu tiên, để rồi sau đó… chìm vào quên lãng, bị cuốn trôi bởi guồng quay khốc liệt của những Grand Slam, của áp lực và kỳ vọng.

Năm 2006, một chàng trai 19 tuổi người Serbia tên Novak Djokovic giành danh hiệu ATP đầu tiên tại Dutch Open.
Chiến thắng đó, với nhiều người, chỉ là một điểm sáng nhỏ nhoi – một tay vợt đến từ vùng đất từng chìm trong chiến tranh, chẳng có “dòng máu vương giả”, chẳng có hậu thuẫn truyền thông.

Ít ai có thể tin rằng hình ảnh này chỉ là sự bắt đầu cho một kỷ nguyên thống trị mới của một kẻ mang tên – Novak Djokovic

Djokovic không đáp lại sự nghi ngờ bằng lời nói.
Anh lặng lẽ tập luyện, kiên trì leo lên từng bậc xếp hạng, không khoa trương, không ồn ào.

Và chỉ 2 năm sau, tại Australian Open 2008, anh đánh bại Federer ở bán kết, rồi lên ngôi vô địch, trở thành tay vợt đầu tiên phá vỡ sự thống trị tuyệt đối của Fedal (Federer & Nadal) trong suốt nhiều năm.

Đó không còn là ánh sáng vụt lóe – mà là bình minh của một kỷ nguyên mới.

TẠI SAO ANH CÓ BIỆT DANH DJOKER?

Biệt danh “Djoker” là một cách chơi chữ từ họ của Novak Djokovic và từ “Joker” – tên của nhân vật nổi tiếng trong văn hóa đại chúng. Nhưng đằng sau cái tên đó là một hành trình thú vị, từ hài hước đến lạnh lùng và huyền thoại

Khi mới nổi lên, Djokovic là một trong những tay vợt vui nhộn và hài hước nhất tour:

  • Anh thường bắt chước các tay vợt khác: tiếng gầm của Sharapova, thói quen lau mặt của Nadal, cú vung vợt của Roddick
  • Anh giả giọng, nhảy múa, pha trò trong các buổi biểu diễn hoặc ngay trên sân đấu.
  • Fan và các tay vợt gọi anh là “Joker” – kẻ hay chọc cười, luôn tạo không khí vui vẻ.

Khi Djokovic bắt đầu liên tục đánh bại Federer, Nadal, và chiếm ngôi số 1 thế giới, cái tên “Djoker” bắt đầu có thêm tầng nghĩa khác:

  • Anh giống như “Joker” trong series phim Batman – một kẻ không được yêu mến, bị hiểu lầm, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm.
  • Không cần khán giả cổ vũ. Không cần truyền thông ca ngợi. Chỉ cần chiến thắng.
  • Càng bị ghét – anh càng mạnh hơn. Càng cô độc – anh càng sắc lạnh hơn.

“Djoker” lúc này không còn là anh hề – mà là kẻ phản diện khiến cả thế giới phải dè chừng

CÁC TAY VỢT VĨ ĐẠI ĐÃ NÓI GÌ VỀ ANH?

Roger Federer

“Djokovic xứng đáng với tất cả những gì anh ấy đạt được. Anh ấy là một chiến binh thực sự.”

“Anh ấy luôn có câu trả lời cho mọi tình huống. Sự ổn định của Djokovic thật không thể tin nổi.”

Rafael Nadal

“Djokovic là tay vợt toàn diện nhất mà tôi từng thi đấu cùng.”

“Khi bạn gặp Djokovic, bạn biết rằng mình sẽ phải chơi với 100% phong độ – không thì thua.”

Andy Murray

“Tôi từng thắng Federer, từng thắng Nadal – nhưng Djokovic luôn là thử thách lớn nhất.”

“Anh ấy là người chơi hay nhất trong lịch sử, nếu bạn nhìn vào thành tích và độ ổn định.”

BẠN KHÔNG CẦN SINH RA TỪ ÁNH SÁNG ĐỂ TỎA SÁNG

Djokovic đã, đang và sẽ mãi là nguồn cảm hứng cho hàng triệu người – những ai từng bị đánh giá thấp, từng bị cô lập, từng bị hoài nghi… nhưng không bao giờ bỏ cuộc.

Một huyền thoại không cần được chọn – anh tự chọn chính mình. Và anh đã bước ra, một cách rực rỡ.

Leave a comment